21 thg 1, 2010

Chỉ vì một phút… “hoan lạc”



(Eva.vn) - Nằm trong vòng tay cứng cáp của người đàn ông ấy, Diệu trở nên ẻo lả, yếu đuối. Cô phó mặc cho những nụ hôn điên cuồng đang hằn lên má, lên môi...

Từ một lần… “đánh đu”!

Diệu thích đi nhảy, mỗi tuần vài lần. Sau khi cưới, cô vẫn rất mong được sánh vai cùng chồng đến sàn nhảy cho có cặp có đôi. Nhưng Trung, chồng cô lại là một người vốn say mê công việc. Anh không có nhiều thời gian. Vậy nên Diệu luôn phải đi một mình. Ngã rẽ của cuộc hôn nhân của họ cũng bắt đầu từ đây…

Chính trong đêm đó Diệu đã gặp một bạn nhảy, hơn cô 3 tuổi. Hai người sải bước bên nhau trong điệu nhạc du dương, khi tay trong tay, vai kề vai, bàn tay bạn nhảy ôm chặt cái eo thon của Diệu.

Diệu thấy như mình đang được yêu, mới mẻ biết nhường nào. Lúc ấy Diệu trộm nghĩ giá như chồng cô chịu bớt chút thời gian tận hưởng cuộc sống này, có lẽ đã khác, rằng cô sẽ chẳng để người đàn ông khác ôm eo, đong đưa thế này! Đôi mắt người đàn ông ấy nhìn Diệu đắm đuối, cánh tay mạnh bạo ôm ghì cô đến ngạt thở. Một cảm giác thật đê mê dễ chịu lan toả trong cô. Cơ thể Diệu trở nên ẻo lã, yếu đuối.

Ra về, hai người sánh bước như một cặp tình nhân. Đột nhiên người bạn nhảy mới quen kéo tay Diệu và ôm ghì vào lòng. Trước hành động liều lĩnh đó, Diệu thấy thật bất ngờ. Trong bóng tối, cô như nhìn thấy rõ mồn một ánh mắt trong sáng, nặng ân tình của chồng đang làm việc.

Nhưng Diệu không sao cưỡng lại được sự lôi cuốn, nồng nàn của người đàn ông cường tráng này. Hơi thở dồn dập mang mùi thuốc lá thơm làm cô ngất ngây, rạo rực. Diệu đã không làm chủ được bản thân và nhanh chóng rơi vào những ham muốn nhục dục. Nằm trong vòng tay cứng cáp của người đàn ông ấy, Diệu phó mặc cho những nụ hôn điên cuồng hằn lên má, lên môi...

Diệu trở về nhà khi kim đồng hồ đã điểm 11 giờ đêm. Trung vẫn đang đợi vợ ở ngoài cửa: “Hôm nay em đi chơi có vui không? Vào rửa mặt đi. Anh vừa hâm thức ăn lại rồi. Nhanh vào ăn cho nóng em à…”

Trước sự âu yếm, chăm chuốt của chồng khiến Diệu bỗng chốc thấy chột dạ, tội lỗi và ân hận. Cô thấy mình thật xấu xa và không xứng đáng với tình cảm của chồng: “Chỉ một lần này thôi, sẽ không có lần sau như vậy nữa”. Diệu đã tự nhủ với mình như thế.

Nhưng điều mà Diệu không muốn nghĩ đến thì nó càng chập chờn trong đầu cô nhiều hơn. Mỗi lần muốn quên là một lần Diệu lại phải nhớ cái đêm ấy. Rồi sự ham muốn có được thân thể của người đàn ông thêm một vài lần nữa càng khiến Diệu căng thẳng và giằng xé nội tâm nhiều hơn. Diệu sống trong hai thái cực, giữa hai người đàn ông. Một người cho cô hơi ấm gia đình, tình yêu; còn một người cho cô cảm giác tươi trẻ trở lại, những giây phút đắm đuối bên những điệu nhảy gợi tình.

Nhưng điều mà Diệu không muốn nghĩ đến thì nó càng chập chờn trong đầu cô nhiều hơn

… Đến sự đánh đổi

Diệu không rõ những giây phút hoan lạc vụng trộm trong cái đêm ấy đã bị chồng phát hiện từ khi nào. Nhưng Trung đã bắt đầu tỏ thái độ. Anh trở nên lạnh lùng và ít nói hẳn đi. Diệu cũng không còn nhận được sự ân cần của chồng như trước kia nữa. Sự trở về sau mỗi lần đi chơi mệt nhoài, Diệu chờ đợi một lời nói quen thuộc của chồng nhưng tất cả chỉ là sự im lặng.

Nhất là khi Diệu bắt gặp chồng cô đang vò nhàu tấm ảnh cưới của hai người. Diệu đứng tim khi Trung nói thẳng: “Em hãy cho anh chữ kí vào đơn đi. Anh đã suy nghĩ rất nhiều rồi. Anh không thể chịu đựng được khi nghĩ thân xác vợ đã có gã trai khác đụng chạm”.

Diệu hốt hoảng, đau đớn. Diệu đã thất trinh? Cô không thể mất chồng, dù anh có không chấp nhận thì cô vẫn không thể kết thúc cuộc hôn nhân của mình như vậy. Những dòng nước mắt ân hận của Diệu cùng với những lời cầu xin sự tha thứ cũng không giúp cô lấy lại được niềm vui và sự ấm cúng ban đầu. Cô càng không thể níu kéo tình yêu của chồng.

Lời nói của Diệu đã trở nên vô giá trị. Hai vợ chồng sống với nhau như người dưng nước lã

Lời nói của Diệu đã trở nên vô giá trị. Hai vợ chồng sống với nhau như người dưng nước lã. Trung lơ đãng trước sự quan tâm của vợ bằng một thái độ khinh bỉ. Tình nghĩa vợ chồng không còn nữa, cảm giác cô đơn khi sống bên chồng như một người xa lạ càng khiến Diệu thấy ân hận chỉ vì một phút nông nổi, hoan lạc của mình.

Ngay cả chuyện ân ái, Trung cũng cố tình né tránh vợ. Nằm cùng giường nhưng gượng gạo hết chỗ nói. Rồi anh tìm cách xa lánh vợ khi ít về nhà ngủ. Tình cảm ngày càng lụi tàn, tắt ngấm.

Trung cố tình hành hạ vợ bằng chính sự thờ ơ, lạnh nhạt và im lặng kéo dài. Một tháng, hai tháng… trôi qua. Đã nửa năm rồi hai người sống với nhau như vậy. Trung vẫn đang đấu tranh tư tưởng, còn Diệu thì luôn dằn vặt bản thân mình. Giá như không có cái đêm hoan lạc ấy, một đêm “đánh đu” với bạn nhảy đã khiến Diệu phải đánh đổi tất cả hạnh phúc…

Hàn Nguyệt (Eva.vn)
Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đọc bài viết trên. Nếu có ý kiến hay góp ý gì, mong bạn vui lòng để lại vài dòng vào ô nhận xét bên dưới. Chúc bạn một ngày vui vẻ!