22 thg 8, 2008

Hai tiếng "sông Hàn" trong lòng người xa xứ

Xem hình

Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn...

Hai câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên như lắng đọng trong trái tim mỗi người con xa xứ. Và tôi cũng thế, khi nhớ lại hai câu thơ được học từ thời cấp 3 bỗng nghe xao xuyến lạ kỳ. Bao hình ảnh thân quen lại hiện về trong nỗi nhớ da diết, từng con đường, từng quán cóc, những góc phố và đặc biệt là con sông Hàn, tất cả dường như chỉ mới là hôm qua.

Trong mỗi con người, tuổi thơ ai cũng gắn liền với con sông quê. Với tôi cũng không ngoại lệ, con sông Hàn gắn với tôi như một người bạn, con sông cùng tôi lớn lên, nằm nghe những tâm sự của tôi, và chứng kiến tôi ra đi. Con sông Hàn gắn với tuổi thơ cùng quãng đời học sinh của tôi. Có lẽ vì thế mà dù đi đâu, đi bất cứ nơi nào, thì tấm lòng tôi vẫn hướng về Đà Nẵng, hướng về bên dòng sông Hàn thơ mộng, hiền hoà. Mỗi khi nghĩ về dòng sông, trong kí ức đều gợi về cho tôi toàn bộ quãng đời đi học ngày xưa. Tôi ngồi ở đây mà nhớ lại bao kỷ niệm thân thương gắn với con sông Hàn. Cái thời học sinh thơ ngây hồn nhiên, những lúc ngồi uống nước dừa, nước mía và tán dóc bên dòng sông.

Dòng sông Hàn không chỉ chứng kiến sự trải mình của thành phố, mà nó còn chứng kiến tất cả chúng tôi lớn lên trong sự vui buồn của cái thời học sinh ngây thơ trong trắng. Sông Hàn vẫn nằm đó mà chúng tôi thì mỗi đứa một phương trời.

Ơi sông Hàn ơi, sông Hàn ơi,
Một đời sông mà mấy đời người...

Tôi lại trở về bên con sông Hàn ngày nào đã cùng với Đà Nẵng trải qua bao thăng trầm biến cố để rồi ngày hôm nay, khi quay lại với dòng sông Hàn, một sự đổi thay kỳ diệu mà ai cũng nhận ra. Bây giờ trên vai con sông Hàn được tô điểm thêm nhiều cây cầu mới. Hai bên bờ mọc lên những toà nhà cao tầng. Nhớ khi xưa, tôi và lũ bạn đi chơi Bãi Bụt, chúng tôi phải qua phà, bên kia bến là những khu nhà ổ chuột, là chợ búa với bao nhiêu rác rưởi. Đà Nẵng bây giờ thay đổi với bao sự kỳ diệu, dòng sông Hàn cũng như đẹp hơn xưa. Bây giờ hai bên bờ của dòng sông là sự hiện diện của một thành phố đang từng bước đi lên phát triển với nhà cao tầng, đường lớn và các khu vui chơi giải trí...

Con sông đã oằn mình gánh chịu những nỗi đau trong chiến tranh. Để rồi bây giờ, nó lặng im nằm nghe sự phát triển của thành phố. Câu hát của nhạc sỹ Nguyễn Ái Nghĩa vẫn còn đâu đó trong tâm trí tôi:

Tôi yêu con sông Hàn, yêu câu hò khoan mênh mang.
Yêu thuở đón em sang, vội vàng tôi sợ lỡ đò ngang.

Và giờ đây, ở nơi đất khách, tâm hồn người con xa xứ vẫn hướng về đất mẹ, hướng về nơi quê hương, về dòng sông của riêng mình. Những người con Đà Nẵng dù đi đâu chăng nữa, thì tấm lòng vẫn luôn hướng về đất mẹ, nơi có con sông Hàn đang ngày đêm chuyển mình theo sự phát triển của thành phố. Và dâng lên trong tôi là một niềm tự hào của một Đà Nẵng tháng 3:

...Ta đi bên nhau chiều tháng 3 lộng gió,
Nghe nhịp cầu quay hối hả bắc qua sông
Đà Nẵng hôm nay như mùa xuân đang tới,
Nhịp thời gian thôi thúc bước chân ta....

Đặng Lê Duy



(Theo Quehuong.org.vn)


Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đọc bài viết trên. Nếu có ý kiến hay góp ý gì, mong bạn vui lòng để lại vài dòng vào ô nhận xét bên dưới. Chúc bạn một ngày vui vẻ!