4 thg 7, 2008

Lựa chọn


Anh bị mất điện thoại, phải gọi nhiều nơi, cuối cùng mới được hướng dẫn sử dụng lại số điện thoại của mình. Hôm đó dù cô nhân viên trực tổng đài nhỏ nhẹ và chừng mực hướng dẫn nhưng do bực mình, anh đã buông ra nhiều câu gay gắt. Rồi anh bất ngờ nhận được tin nhắn hỏi thăm từ một số máy lạ hoắc. Hiểu lầm đó là người đã lấy mất điện thoại của mình, anh hậm hực hỏi: “Đã bán được máy chưa?” Hóa ra đó là tin nhắn của cô trực tổng đài. Thế là họ quen nhau.


Cô thú thực, lúc đó cảm giác anh rất “dữ” nhưng lại vừa tội tội, vừa mắc cười. Cô đã không kiềm được ý nghĩ hỏi thăm xem anh thế nào. Giữa họ dần hình thành thói quen nhắn tin cho nhau. Mỗi ngày anh đều nhắn tin cho cô, một việc mà trước đây anh rất ghét. Anh cảm thấy văng vắng khi một ngày không nghe được giọng nói của cô. Anh giật mình nhận ra đang nhớ cái cách cô nói chuyện, vừa nhẹ nhàng vừa say mê, vừa chững chạc vừa như trẻ con….Ở cô có cái tự tin của một cô gái trẻ có cá tính, độc lập và ham học hỏi.

Gần 50 tuổi, anh hầu như đã có mọi thứ. Gia đình êm ấm, sự nghiệp vững vàng, cuộc sống trung lưu tạo cho anh một dáng vẻ tự tin và lôi cuốn khá nhiều phụ nữ. Nhưng anh vốn không mặn mà với những mối quan hệ ngoài luồng. Cuôc hôn nhân êm ả hơn 25 năm của anh chưa từng có lúc sóng gió. Cho đến ngày cô bước vào đời anh, tình cờ…

Cô chỉ lớn hơn con trai của anh vài tuổi. Nhỏ nhắn, vẻ ngoài không có gì đặc sắc…Chính anh cũng không rõ mình yêu cô vì lẽ gì. Vì sự tin tưởng cô dành cho anh, hay vì cảm giác bình yên và dễ chịu khi ở bên cô? Vì cô sống đơn giản, hết mình? Vì tâm hồn cô mong manh hay vì tấm lòng cô nhân hậu? Chỉ biết anh đã ít nhiều thay đổi. Anh không tiêu xài hoang phí như trước, khi nghe cô thật tình bảo: “nhiều người còn khổ lắm”. Anh không hét vào điện thoại theo thói quen, khi nghe cô nói “em sợ”.

Quen cô, anh cúi xuống nhìn vào cuộc đời, bỗng thấy mình đã từng rất vô tâm, thờ ơ với những người chung quanh. Cô như một cuốn sách chất chứa bao điều lạ lẫm và thân thiện. Đồng nghiệp bảo dạo này thấy anh lạ quá, có vấn đề gì không? Vợ anh bảo dạo này anh hơi khác. Và chị quản anh chặt hơn. Anh bỗng trở nên bối rối, không hiểu vì sao mình lại phải bận tâm vì một cô bé như vậy.

Khoảng cách tuổi tác không ngăn được họ hiểu và thân nhau. Cô tìm thấy nơi anh hình ảnh một người đàn ông vững chãi mà cô đã thiếu vắng từ những ngày thơ bé. Cô không mưu cầu điều gì cho riêng mình, không làm anh phải khó xử. Anh cảm nhận cô yêu anh vì chính bản thân anh, chứ không vì những gì anh có…Nhưng anh, anh có thể mang đến điều gì cho cuộc sống vốn đã nhiều trăn trở của cô?

Hôm ấy họ ngồi trong quán cà phê lần đầu gặp gỡ. Anh đã nói rất nhiều. Anh còn bổn phận, còn những ràng buộc xã hội, còn sự nghiệp. Con gái út của anh dạo này cứ chiều là kêu ba ẵm con. Anh không muốn mình phải tránh nhìn thẳng vào mắt con bé. Anh rất quý mến cô, nhưng….Cô bảo, cô hiểu. Cô cũng không có thói quen miễn cưỡng, ngay cả miễn cưỡng với chính mình. Nếu cô làm anh phải khó xử, cô đâu có xứng đáng là người bạn nhỏ của anh.

Anh đưa cô về. Chiều lại mưa, như những chiều mưa họ từng bên nhau. Làm sao anh có thể thổ lộ với cô rằng anh đang suy nghĩ, đã phải đấu tranh rất nhiều với chính mình. Anh nhẹ nhõm vì đã quyết định không làm phiền cô nữa. Dù rộng hay hẹp, anh phải để cô đi con đường riêng của cô. Con đường đó chắc chắn không thể có sự hiện diện của anh. Anh không thể vì sự ích kỷ của bản thân, vì lý lẽ của con tim mà để cô phải khổ. Anh biết mình yêu cô, nhưng tình yêu ấy sẽ làm cô bị tổn thương. Sự từng trải bao năm không cho phép anh tiếp tục…

Cô nói, cô đang thấy mình như vừa mất mát cái gì đó. Ngay lúc đó, anh nghe lòng mình trào lên một cảm xúc rất lạ, tim như nghẹn lại vì cảm giác mất cô. Anh khát khao đến cháy lòng được ôm cô trong vòng tay mình, mặc kệ tất cả….Nhưng anh chỉ cười an ủi cô: "Có là gì đâu, rồi em sẽ cảm thấy nhẹ nhõm như anh thôi”….Đó là lần đầu tiên anh nói dối cô….

(Theo Báo PN-nguồn: dauchamphay.vnweblogs.com)
Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đọc bài viết trên. Nếu có ý kiến hay góp ý gì, mong bạn vui lòng để lại vài dòng vào ô nhận xét bên dưới. Chúc bạn một ngày vui vẻ!