18 thg 7, 2007

Bài thơ về lứa đôi

Nếu như đêm nay anh ngồi gác một mình
Chỉ riêng anh và những vì sao còn thức
Anh sẽ chọn một vì sao đẹp nhất
Để bảo rằng - đấy chính là em

Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
Trời thành phố khép hàng mi êm ả
Anh đi cùng chiếc bóng của mình
Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
Để bảo rằng - đấy chính là em

Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
Theo dọc đường và bảo - đấy là em

Ở nơi nào mà anh chẳng có em
Có cả lúc một mình đi xuống phố
Đi theo anh chỉ lá me và gió
Thì lá me và gió chính là em

Anh nghiêng mình cảm tạ Mark Twain
Đã phát biểu tuyệt vời về đôi lứa
Đã cho anh những thiên đường mở cửa
Khắp mọi nơi trong cuộc sống của mình

Ở nơi nào mà anh chẳng có em
Có khi ngủ nữa là khi anh thức
Anh đưa tay là chạm vào hạnh phúc
Trái táo hồng treo giữa những cành êm
Em là ban mai, là chiều vắng, là đêm ...


Nếu đêm nay chỉ còn lại mình anh
Chỉ mình anh và phố đêm lạnh lẽo
Ai sẽ hát và đàn ca một lối
Phủ kín đường khuya những hình ảnh về em


Anh sẽ hát lại bài hát cũng những giấc mơ
Của ảo anh của cầu vông 7 sắc
Của những xúc cảm khi anh chợt chạm phải hạnh phúc
Của ty của những cái hôn đầu


Và rồi lại đặt hoài niệm vào trong những giấc mơ

Chẳng cố vẽ làm chi khi bối rối.


----Đỗ Trung Quân------
Share: