21 thg 8, 2014

Tự tình ngày sinh nhật




Sáng thức giấc, tháng tám, ngày hăm mốt!
Bốn lăm năm, một đứa bé đã già
Nơi tôi sinh, căn cứ đó Quảng Đà.
Mẹ Cha tôi, một thời quân kháng chiến.

Chợt nhìn gương, rồi thấy mình là lạ.
Tóc hoa râm, đeo kính tự bao giờ.
Ừ ra thế, xe đã trèo qua đỉnh.
Đang thong dong vui vẻ phía bên đồi

Nhưng sao thế, sao lòng ta vẫn thế.
Với ghét, yêu - suy nghĩ của ngày xưa.
Vẫn bồi hồi mỗi khi ngang trường cũ.
Thoáng ai như người đó buổi tan về.

Vẫn hân hoan khi gặp đám bạn hiền.
Và bé nhỏ mỗi khi về bên Mẹ.
Vẫn thương em như những ngày thơ dại.
Dù bây giờ chúng đã lớn khôn hơn.

Nay thời thế đã có nhiều điên đảo.
Khiến cho ta đôi lúc cũng nôn nao.
“Tâm bất biến, giữa dòng đời vạn biến”.
Tự dặn lòng có gắng chớ đổi thay.

Tháng Tám nắng, chiều qua mưa lại đến.
Ta chẳng buồn khi tiếp một tuổi đâu.
Thời gian trôi ai làm sao níu được.
Ta chợt cười, bốn sáu có gì lo.

Nhắn người xưa - nay là mẹ các con.
Hãy cùng anh vui bước tiếp con đường.
Tình chỉ đẹp khi tình không dang dỡ.
Đời chỉ vui khi giữ vẹn câu thề.

Các con yêu – những cô con gái rượu!
Ba rất vui khi con lớn từng ngày.
Măng đã lớn, tre phải già con nhé.
Chúc hai con, chân mãi cứng đá mềm.

Gửi các bạn những người tôi yêu quý.
Cảm ơn đời, ta đã gặp được nhau.
Xin quý nhau như những gì vốn có.
Đem yêu thương che lắp những buồn phiền.

Ngày sinh nhật có đôi lời tự sự.
Con được xin cảm tạ đấng sinh thành.
Đã mang con đến cuộc đời tươi đẹp.
Dõi theo con trên mọi nẻo đường trần.

Thôi chỉ thế gọi là mừng sinh nhật.
Tuổi mới ơi, ta vẫn đợi vẫn chờ.
Hãy đến đi với nhiều niềm vui mới.
Hẹn năm sau ta lại viết thật nhiều !



Share: