19 thg 8, 2013

TỰ SỰ NHÂN SINH NHẬT 44



Bốn bốn mùa xuân lẵng lẽ qua
Ngoảnh đầu nhìn lại thấy cũng xa
Ngó lên phía trước làm sao biết
Đích đến bao xa. Cứ tà tà!

Đếm kiểm gia tài bao vất vả
Đâu có chi bằng một chữ “Gia”
Hạnh phúc chỉ là khi ta biết
Cảm thấy đủ đầy, tất đủ thôi.

Ngó lại xung quanh đời vẫn chảy
Thói đời đen bạc cứ trơ ra
Nhiều kẻ « ngủ trong gường chiếu hẹp »
Những giấc mơ chỉ có bạc và quyền.

Lịch sử con đường Cha Anh bước
Những lời thề là những hành trang
Tổ quốc quyết sinh, mình quyết tử
 Giành lại non sông đất nước này.

Thời nay có lắm người nông nỗi
« Bốn lời thề » chỉ để thề thôi
Cứ than cuộc sống nhiều ngang trái
Chẳng chịu thấy mình vẫn trong nôi.

Đời nay lắm kẻ cầu danh lợi
Bán cả anh em kiếm chút lời
Mấy chữ ti toe đòi tinh tướng
Cứ tưởng ta đây nhất ở đời.

Ngày nay khoa học dù phát triển
Chẳng dể trả lời hiện tượng sau:
Hai chân đi chậm hơn đầu gối,
Tấc lưỡi nhanh hơn vạn chữ tài.

Cha Mẹ sinh ta bao ước vọng
Mong sẽ có ngày xứng « trượng phu »
Sống chỉ một lần thôi bạn hỡi
Không lẽ cả đời mãi lom khom.

Thời gian lặng lẽ, thoáng bóng cau
Danh lợi kia như nước qua cầu
Thân ta cát bụi hoàn cát bụi
Hãy sống chân thành với anh em.

Mấy lời tự sự mừng sinh nhật
Chỉ để riêng mình ngẫm nghĩ thôi
Lỡ ai có đọc xin đừng trách
Lời lẽ bâng quơ, chẳng nói người.

Đà Nẵng, tháng 8/2013
Share:

14 thg 8, 2013

Thằng cha nhanh trí




Hai vợ chồng ngồi nói chuyện. Điện thoại reo, anh chồng (là giám đốc một công ty) bắt máy.

Bên kia giọng bồ nhí:

- Anh đó hả.

Anh chồng bối rối một chút, rồi nảy ra sáng kiến, liền trả lời:

- Alo. Ai đó? À, danh sách khen thưởng nhân viên công ty hả?

- Anh giỡn hoài, có thương em nữa không nè?

- Thứ nhất: NGUYỄN HOÀI THƯƠNG!

- Giờ em đến với anh nghen?

- Thứ hai: LÊ VĂN KẸT

- Hay là... anh qua đây với em đi!

- Thứ ba: ĐỖ VĂN BẬN

- Thế khi nào anh mới đến được?

- Thứ tư: MAI VĂN TỚI

- Lúc mấy giờ hả anh?

- Cuối cùng: NGUYỄN VĂN MƯỜI HAI

Ông giám đốc tắt máy, quay sang vợ:

- Hừ, văn phòng làm ăn bê bối quá!
Share:

Miệng thế gian




Có đôi vợ chồng người H'Mông và một cậu con trai khoảng 12 tuổi mang theo một con ngựa nhỏ lên phố chơi cho biết đây biết đó.
Khi đi qua làng đầu tiên họ nghe thấy những người ở đây thì thầm:
- Xem thằng bé trên lưng lừa kìa, đúng là thứ không được dạy bảo đến nơi đến chốn. Ai lại ngồi thế khi cha mẹ phải lội bộ bên cạnh cơ chứ.
Nghe thấy thế người vợ liền nói với chồng:
- Không thể để họ nói xấu về con tao như vậy được.
Người chồng bèn nhấc cậu bé xuống và nhảy lên lưng lừa ngồi:
- Để tao ngồi vậy!
Qua xóm thứ hai họ lại nghe mọi người ở đây xì xầm:
- Xem kìa, thằng chồng kia quả là không biết xấu hổ, khỏe mạnh thế mà lại ngồi trên lưng lừa để vợ và con đi bộ.
Anh chồng liền nhảy xuống khỏi lưng lừa và để chị vợ ngồi lên:
- Thế thì mày lên đi - để tao với thằng Páo đi bộ!
Qua xóm thứ ba họ lại nghe thấy người ta xì xầm:
- Tội nghiệp thằng chồng, làm lụng vất vả cả ngày kiếm cơm áo về cho gia đình lại phải đi bộ, còn xem con vợ kìa! Cả thằng con nữa, đúng là vô phúc mới có được bà mẹ như vậy.
Nghe vậy cả ba quyết định tất cả cùng ngồi lên lưng lừa rồi đi tiếp. Khi đi qua một xóm nữa họ nghe thấy mọi người nói với nhau:
- Đúng là lũ vô cảm, độc ác chẳng khác thú vật. Ba mạng người ngồi trên lưng con vật nhỏ nhắn xinh xắn thế kia thì nó gẫy lưng mất đi chứ còn à?
Nghe vậy ba người liền tụt khỏi lưng lừa và đi bên cạnh con lừa. Đến xóm tiếp theo:
- Nhìn kìa, đúng là lũ ngu. Cả ba lếch thếch đi bộ trong khi con con lừa chẳng có gì trên lưng.

Share:

Không bước chân ra khỏi cửa




Thấy ông chồng chúi mũi ngắm bức ảnh của một người mẫu mặc bikini, bà vợ bực mình chì chiết:

- Thật đáng xấu hổ! Nếu mặc như thế kia thì em sẽ không bao giờ bước chân ra khỏi nhà.

- Nói thật nhé, nếu em mà được như thế, anh cũng chẳng bao giờ bước chân ra khỏi cửa.
Share:

12 thg 8, 2013

Hạnh phúc tìm ở đâu?


Một ngày kia, đám yêu tinh họp nhau lại để tìm cách phá hoại cuộc sống của loài người. Yêu tinh đầu đàn lên tiếng: "Với loài người, hạnh phúc là thứ quí giá nhất. Vậy chúng ta hãy đánh cắp thứ quí giá nhất của họ và giấu ở nơi mà họ không thể tìm thấy được. Các ngươi thấy sao?".

Một yêu tinh lên tiếng: "Hãy đem hạnh phúc giấu trên đỉnh núi cao nhất trên Trái đất này, chắc con người sẽ không thể tìm ra".

Yêu tinh đầu đàn lắc đầu: "Rồi một ngày họ cũng sẽ tìm cách chinh phục đỉnh núi cao nhất ấy".

"Vậy hãy giấu hạnh phúc dưới đáy đại dương sâu thẳm..." - một yêu tinh khác nói.

"Rồi một ngày họ cũng thám hiểm đến đáy đại dương sâu thẳm nhờ những phương tiện hiện đại", yêu tinh đầu đàn lại lắc đầu.

"Mang giấu ở một hành tinh khác vậy", một tiểu yêu tinh đề nghị.

"Con người đang tìm cách khám phá vũ trụ và các hành tinh khác", yêu tinh đầu đàn ngao ngán.

"Có một sự thật: con người hay tìm kiếm hạnh phúc khắp mọi nơi; nhìn thấy hạnh phúc nơi người khác nhưng thường không nhìn thấy hạnh phúc chính ở bản thân mình. Vậy ta hãy giấu hạnh phúc trong mỗi con người, chắc chắn họ sẽ không thể nào tìm thấy được...", một nữ yêu tinh chậm rãi nói.

Cả đám yêu tinh reo lên sung sướng và quyết định làm theo lời đề nghị trên.

Liệu hạnh phúc của con người có bị đám yêu tinh kia giấu mất? Câu trả lời tùy thuộc chính bản thân chúng ta trong quá trình tìm kiếm hạnh phúc cho mình...


Người dịch: Vân Anh
Theo SAKURANBO - Chocolate for a teen’s dreams
Nguồn: Quảng Đức.
Share:

Chúng ta nghèo đến mức nào





Một hôm, tại một gia đình giàu có, người cha quyết định đưa con trai mình tới một vài nơi ở ngoại thành, để xem mọi người nhất là nông dân có thể nghèo đến mức nào.

Họ đến vùng ngoại ô yên bình và trả một ít tiền để thuê nhà trọ của một người nông dân, mà người cha cho rằng thuộc số những người nghèo nhất xã hội.

Khi về đến nhà, người cha hỏi:
-Bây giờ con có thể hình dung ra rằng một con người có thể nghèo đến mức nào rồi chứ?
-Vâng ạ
-Thế con học được gì từ chuyến đi?
-Có ạ!_ người con đáp_ Con nhìn thấy rằng chúng ta có một con thú cưng, còn họ thì có nhiều chó, lợn, gà thật vui vẻ. Chúng ta có một bể bơi nhỏ xíu trong vườn, còn họ thì có cả dòng suối, song thật lớn. Chúng ta phải trả tiền để mua đèn trong nhà, còn họ có cả một bầu trời sao vào buổi tối. Chúng ta xây sân trong chỉ vỏn vẹn trước nhà, còn họ có cả một chân trời. Chúng ta có một mảnh đất nhỏ để xây nhà mà sống, còn họ có những cánh đồng rộng mênh mông. Chúng ta phải mua rau và cây cảnh, còn họ tự trồng được. Chúng ta phải xây những bức tường bao quanh tài sản của chúng ta để bảo vệ chúng ta, còn họ có những người bạn bảo vệ nhau.
-Cảm ơn cha đã cho con thấy chúng ta nghèo đến mức nào!


Sưu Tầm
Share:

Xương rồng

 
Nó là một cây hoa nhỏ bé, sống trong một vùng đất màu mỡ. Ngày ngày, nó vui với ong, hát với gió… cuộc sống quá đầy đủ mà nó như cảm thấy thiếu thốn một thứ gì đó rất to lớn. Rồi một ngày kia, cơn gió đến, nói cho nó biết về cuộc sống của những cây xương rồng kia, mỗi ngày là một sự thử thách khắc nghiệt, đấu tranh để sinh tồn. Nó thấy trong lòng mình bỗng lấp đầy được khoảng còn thiếu đó. Nó biết rất rõ mình muốn gì. Nó bảo với gió:

- Gió ơi, tôi muốn đến vùng đất của xương rồng! Gió đem tôi tới đó được không?

Gió ngỡ ngàng:

- Bạn sao thế? Bạn chỉ là một cây hoa nhỏ bé, cuộc sống của bạn là điều mà bao cây xương rồng mong ước, tại sao bạn lại muốn vứt bỏ nó đi??

- Tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi cảm thấy nếu tôi cứ mãi ở đây, tôi sẽ sống và chết đi như bao loài hoa khác. Tôi muốn đến vùng đất của xương rồng, khi đó, lúc tôi nở hoa là lúc tôi khẳng định được sự tồn tại của mình. Gió hãy mang tôi theo với.

Rồi nó, cây hoa nhỏ bé, nương nhờ làn gió đi tới nơi mà ở đó, nó biết, là nơi nó sẽ tìm thấy ý nghĩa cuộc sống của mình. Nó vượt qua bao cánh đồng, bao dãy núi xanh hùng vĩ. Nó rất phấn khích, ca hát cùng gió, tin rằng, đó là sự lựa chọn đúng đắn của mình.

- Này, cây hoa bé nhỏ ơi, tôi biết bạn muốn gì, nhưng cuộc sống ở đó không phải lúc nào cũng như ý bạn muốn được đâu. Nếu bạn buông xuôi, đồng nghĩa bạn thất bại và kết thúc.

- Tôi biết. Nói tôi không sợ thì là nói dối. Nhưng không hiểu sao tôi biết đó là điều mà tôi nên làm.

Rồi nó cảm thấy, không khí xung quanh mình ngày một nóng dần, khô héo. Ngay đến cơn gió cũng không còn mát mẻ với nó như xưa nữa. Nó biết, mình đã đến nơi cần đến. Và nó cảm thấy, nó đã biến thành một cây xương rồng nhỏ nhoi, yếu ớt đang chuẩn bị bước vào cuộc chiến sinh tồn khắc nghiệt.

Nó bắt đầu cuộc sống khắc nghiệt của mình ở vùng đất chỉ toàn cát và đá đó. Sự xuất hiện của nó là một điều gì đó khá mới mẻ đối với các anh xương rồng ở đây. Sự dạn dày sương gió khiến các anh rõ ràng trưởng thành và chín chắn hơn nó nhiều. Mỗi ngày, thấy nó vất vả, cố chắt bóp những làn nước khan hiếm trong bầu trời nóng như thiêu đốt, cố đâm rễ sâu hơn vào mặt đất mà nó biết, bên dưới kia có thứ mà nó cần: NƯỚC... Các anh xương rồng bỗng muốn che chở cho nó, sẵn sàng giúp nó khi nó cần và nhường nó những phần nước ít ỏi. Nó mệt mỏi tiếp nhận những thứ đó và cảm thấy thật may mắn vì có các anh ở đây với nó, cảm thấy chưa bao giờ nó được quan tâm săn sóc như ở đây.

Bỗng một ngày, nó nhận ra, nó đến đây không phải để làm gánh nặng cho người khác. Đến đây không phải để được bảo bọc, dựa dẫm. Mệt lắm, khát lắm. Nhưng nó dần từ chối sự ưu ái mà những người ở đây dành cho nó. Nó muốn các cây xương rồng hiểu, nó làm vậy là vì nó muốn xứng đáng với họ và xứng đáng với tình cảm mà mọi người dành cho nó cũng như nó dành cho mọi người. Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc cuộc sống của nó càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Có đôi lúc, ngắm những vì sao đêm sau một ngày mệt mỏi, nó tự hỏi tại sao mình phải cố gắng như thế?? tại sao mình cứ từ chối những gì nhẹ nhành mà lại tự tạo ra những khó khăn cho mình?? Bản chất nó vẫn là một cây hoa nhỏ bé và yếu đuối mà thôi. Liệu nó có vượt qua được không?? Có đôi lúc quá khát và quá mỏi mệt, nó đã muốn bỏ cuộc. Đã nhiều lúc, nó quay trở lại làm cây hoa nhỏ bé đó, nhiều lắm. Nhưng không hiểu sao, nó vẫn cố đi tiếp...


  Có thể bây giờ bạn hỏi tôi, cây xương rồng nhỏ bé đó như thế nào rồi? Tôi cũng không biết nữa. Ở một nơi nào đó, có lẽ nó vẫn cố gắng. Có thể có người nghĩ: rồi nó cũng sẽ thất bại thôi, đó là kết cục cho những ai không biết tự lượng sức mình. Riêng tôi, tôi rất mong, mong tha thiết. Không, phải nói rằng, tôi tin: RỒI MỘT NGÀY EM SẼ NỞ HOA!

Nguồn: songdep.xitrum.net
Share:

Chuyện đời

 

Trong buổi uống cà phê thường lệ vào buổi sáng, vụ trưởng Crôm vô tình nói rằng ông ta và vợ có vé đi xem hát tối nay, nhưng không biết gửi con lại cho ai bây giờ.

- Anh đừng lo - Vụ phó Lai-ôx nói - Tôi và vợ tôi đằng nào cũng không có chương trình vào tối nay. Thậm chí còn nghĩ mãi xem có việc để làm cho đỡ buồn không. Như vậy, chúng tôi sẽ trông con cho anh chị.

- Nhưng như vậy sợ làm phiền anh chị quá.

- Trời ơi, anh cứ nói thế. Như thế càng thêm vui. Chúng tôi phải biết ơn anh chị mới phải. Hơn nữa, thú thật với anh, đó là vì tình yêu của tôi đối với anh, yêu như một người anh, một người đồng nghiệp...

Ngày thứ sáu, vụ trưởng Crôm lại than phiền rằng ông ta định đi thành phố Đi-e-rơ thăm mẹ vợ, nhưng xe ô tô lại bị hỏng máy, chẳng hiểu hóc cái gì ở cầu sau...

- Anh đừng lo - Lai-ôx nói một cách sốt sắng - Tôi và vợ tôi cũng định đi Đi-e-rơ vào ngày thứ bảy tới, để xem triển lãm về hàng dệt. Tiện thể chúng tôi sẽ chở anh chị đi.

- Tôi biết cảm ơn anh thế nào bây giờ - Vụ trưởng nói với một vẻ thân mật - Nhưng xin anh nói thật cho tôi biết, tại sao anh tốt bụng đối với tôi như vậy?

- Có gì đâu. Như tôi đã nói với anh lần trước - Lai-ôx để bàn tay lên chỗ trái tim - Tôi rất yêu mến anh. Không phải như cấp dưới đối với cấp trên mà như con người đối với con người.

Sau chuyến đi Đi-e-rơ được ít lâu, một lần trong nhà ăn, vụ trưởng Crôm lại than phiền rằng ông ta một mình thật không biết làm cách nào để có thể chăm sóc được mảnh vườn ở ngoài biệt thự.

- Anh thật lạ lùng, thật là con người kín đáo - Lai-ôx phê phán một cách thẳng thừng. Tại sao cho tới nay tôi không hề thấy anh nói gì về cái biệt thự với mảnh vườn của anh cả. Tôi và các con tôi chỉ biết cảm ơn anh nếu như anh cho phép chúng tôi được lao động ngoài trời để hít thở không khí trong sạch. Chứ không suốt ngày ngồi trong văn phòng mãi, cái lưng nó đã sắp sửa thành dấu hỏi rồi. Thế mà không thấy anh nói gì cả.

- Xin cảm ơn anh lắm lắm, anh Lai-ôx thân mến. Điều này đối với tôi sẽ là một sự giúp đỡ vĩ đại đấy. Tôi biết trả ơn anh bằng gì bây giờ?

- Ồ, thủ trưởng cứ nói ơn với huệ gì thế? Chính tôi và gia đình tôi phải cảm ơn thủ trưởng mới phải.

Nhưng đến một tháng sau, vụ trưởng Crôm được thuyên chuyển đi cơ quan khác. Một hôm, ông ta trở lại cơ quan cũ để lấy giấy tờ gì đó. Tình cờ, Crôm gặp lại Lai-ôx, người vụ phó của mình ngoài hành lang.

- Hay quá! Trời run rủi cho mình gặp lại cậu - Crôm mừng rỡ nói - Tôi định đến hỏi mượn chiếc khoan tay chạy bằng điện một ngày chủ nhật được không?

- Khoan điện à? - Lai-ôx ngập ngừng hỏi lại - Anh hiểu cho. Cái thứ dụng cụ đắt tiền đó, thật khó mà bạ ai cũng cho mượn.


Truyện hài hước Ucraina
Share:

Để đạt hiệu quả cao trong tự học





Có nhiều cách học để giỏi, nhiều con đường để làm giàu thêm kiến thức cho bản thân. Trong đó, tự học là quan trọng nhất Trước khi đến lớp, HS cần học thuộc bài, giải đáp các câu hỏi, làm bài tập ở nhà để hiểu rõ và nắm vững kiến thức đã học.Đồng thời phải soạn hoặc xem trước bài mới để có thể tiếp thu bài nhanh và hiểu rõ vấn đề hơn. .


Hiểu sâu bài học

Theo quy định, mỗi tiết học chỉ có 45 phút. Thời gian này so với khối lượng kiến thức đồ sộ của bài học là quá ngắn ngủi. Bởi vậy, học sinh (HS) cần phải tập trung nghe giảng, suy nghĩ, mạnh dạn và hăng hái phát biểu bài ở lớp. Điều này giúp HS không những có thêm kiến thức mới mà còn học bài nhanh thuộc hơn. Dĩ nhiên, khi tập trung nghe giảng, HS cần phải có thái độ nghiêm túc để cố gắng nhận ra những điểm mà giáo viên cho là quan trọng nhất của bài học. Phần nào chưa hiểu hoặc chưa rõ, mạnh dạn trao đổi trực tiếp với giáo viên bộ môn và bạn bè ngay trong giờ học.

Chuẩn bị bài trước ở nhà là một trong những cách giúp học sinh tiếp thu

Mỗi một môn học đều có những yêu cầu và những phần trọng tâm của nó. Vì vậy, trong quá trình học tập HS phải biết cách ghi chép khoa học. Việc ghi bài đúng trọng tâm, khoa học là một trong các yếu tố giúp việc học và nghiên cứu ở trường được hiệu quả. Ví dụ: Đối với các môn về tự nhiên như: toán, vật lý, hóa học, sinh học... phải ghi tóm tắt các công thức, cách giải hay vào sổ tay hoặc ghi ra giấy dán ở nơi bàn học để thường xuyên trông thấy. Các môn khác như: văn, lịch sử, địa lý… cũng cần có quyển sổ tay riêng, ghi chép những đoạn văn hay, tên tác phẩm, tác giả, địa danh, năm tháng thật chính xác…

Kế hoạch học ở nhà


Thời gian học ở nhà thường không có giáo viên nhưng luôn chiếm tỷ lệ rất lớn trong việc tự học. Vì vậy, việc xây dựng kế hoạch tự học ở nhà là điều rất cần thiết đối với HS.
Tùy vào nhu cầu của mình, mỗi HS cần thiết phải lập một kế hoạch học tập riêng. Kế hoạch đó có thể thay đổi khi cần thiết nhưng nhìn chung phải tuân theo những gì đã đề ra. Có kế hoạch tự học tốt ở nhà sẽ giúp HS quản lý và làm chủ thời gian của mình.

Trước khi đến lớp, HS cần học thuộc bài, giải đáp các câu hỏi, làm bài tập ở nhà để hiểu rõ và nắm vững kiến thức đã học. Đồng thời phải soạn hoặc xem trước bài mới để có thể tiếp thu bài nhanh và hiểu rõ vấn đề hơn.

Nguồn: http://www.kynang.edu.vn
Share:

Một số kỹ thuật học tập có hiệu quả


Kỹ năng học tập có hiệu quả chủ yếu dựa vào ý chí và quyết tâm của bản thân muốn tiến bộ và học tập tốt. Nếu bạn không chịu cố gắng và hi sinh thì có hướng dẫn bao nhiêu cũng vô ích. Bạn chính là người chịu trách nhiệm về việc đào tạo của mình và học có hiệu quả có thể giúp bạn làm việc này tốt hơn.Cuối cùng xin có lời nhắn nhủ với các vinh viên là : Hãy học một cách thông minh, đừng học một cách khổ sở


1/ Đọc đi đọc lại :


Đọc lại những gì đã ghi chép sau buổi học hay trước khi đi ngủ sẽ giúp nhớ bài tốt hơn. Sau 9 tuần, những sinh viên xem lại bài trong ngày còn nhớ 75% bài, những sinh viên không làm điều đó không nhớ đến 50% sau một ngày và ít hơn 25% sau 9 tuần.

Có thể đọc một tài liệu nhiều lần, mỗi lần với một mục tiêu khác. Do đó, trước mỗi lần đọc, bạn nên xác định mục tiêu của lần đọc đó là gì và đọc theo đúng mục tiêu đó.

2/ Nắm ý chính:


Nắm được ý chính của tác giả trong mỗi đoạn văn và hiểu nó theo cách riêng của mình là điều cốt lõi của việc học có hiệu quả. Bạn nên tạo thói quen tìm ra ý chính cuả đoạn để dần dần tóm lược được cả quyển sách.

3/ Trích lược những chi tiết quan trọng :


Thông thường mỗi ý chính trong một bài đều có liên quan đến một chi tiết quan trọng. Nhận diện được càng nhiều chi tiết quan trọng thì càng chuẩn bị tốt cho thi cử vì đã liên hệ được các ý tưởng và kiến thức nền tảng. Xác định càng nhiều liên hệ giữa các chi tiết và các ý, giữa các ý với nhau thì học tập đạt hiệu quả càng cao hơn.

4/ Đừng đọc to :


Đọc to không giúp nhớ bài tốt hơn. Bạn không nên đọc to lên vì mấp máy môi khiến việc đọc bị chậm lại và kém hiệu quả. Muốn bỏ thói quen đó thì nên bỏ ngón tay đè lên môi. Bạn nên cố gắng tập đọc nhanh hơn và nhớ nhiều hơn. Sau một thời gian bạn sẽ ngạc nhiên vì làm được điều đó dễ dàng hơn. Rèn luyện khả năng đọc nhanh, đọc sâu là vô cùng cần thiết, và hãy duy trì khả năng này suốt đời.

5/ Ghi chép như thế nào:


Không thể ghi kại tất cả những gì thầy giáo nói vì tốc độ nói là 150-200 chữ trong một phút mà khả năng ghi chép tối đa là 25 chữ trong một phút. Cho nên chỉ có thể ghi lại những ý chính và bổ sung sau.

Ghi chép là một khả năng cần được học và rèn luyện mà đa số mọi học sinh đề không có.

Phương pháp ghi chép được coi là Modified outlie :

· Đặt tựa đề riêng co đề mục.

· Ghi lùi sang phải từng chi tiết liên quan với đề mục.

· Dùng những chấm riêng cho từng dòng.

· Xuống dòng cho mỗi chi tiết

· Chừa chỗ trống nhiều.

· Chừa lề trái rộng 1/3 chiều ngang tờ giấy.

+ Kỹ thuật ghi nhanh :

· Dùng từ viết tắt.

· Không viết nguyên âm.

· Dùng chữ bắt đầu một từ.

· Dùng ký hiệu quy ước.

· Tạo những từ viết tắt riêng cho mình nhưng tránh thay đổi.

6/ Ghi chép ở đâu.


Bạn cần lưu trữ những điều ghi chép sao cho hợp lý và dễ học. Nên nhớ rằng ngay cả bạn cũng không thể đọc được những gì bạn ghi chép thì ghi thật vô ích. Tốt nhất là nên lưu trữ trong một tập, gồm nhiều trang giấy rời, có ngăn cách giữa các môn học. Nên tạo cho mình thói quen ghi vào tập ghi chép này. Nếu bạn quên không mang theo tập này thì ít ra cũng phải có một tập giấy rời để sẵn và nhanh chóng gắn tờ giấy đó vào vào tập ghi chép đó. Cố gắng bảo quản tập giấy này vì nó rất dễ sờn rách.

7/ Đánh dấu trong sách :


Bạn nên dùng bút dạ quang thay vì gạch chân các đoạn, vì kinh nghiệm cho thấy những đoạn được đánh dấu bằng bút dạ quang dễ nhớ hơn. Tuy nhiên, không nên đọc rồi tô những đoạn quan trọng vì nó ít có hiệu quả.

8/ Ghi chép cái gì .


Tìm hiểu, đặt câu hỏi và lắng nghe.

Ghi chép chính xác và xúc tích là điều cần thiết. Bạn nên tập thói quen ghi chép như đã mô tả trong phương pháp SQ3R. Ví dụ : Như khi bạn nghe giảng, nên hình thành các câu hỏi trong đầu. Công việc của bạn là phải chú ý tập trung vào các điểu chính của bài, chép lại và sắp xếp chúng theo ngôn từ của mình. Nếu bạn thực hiện tốt bước này, việc ôn bài sẽ đơn giản và hiệu quả.

9/ Sắp xếp những điều ghi chép.


Tất cả những gì được ghi chép cần được sắp xếp theo từng mục trên thẻ. Bạn có thể phân loại, xếp các thẻ theo nhu cầu của mình.Điều quan trọng là ghi chính xác tiêu đề để tham khảo trên phần đầu của thẻ. Dùng thẻ này để học,ôn bài, tổ chức thông tin cho các bài báo cáo đều rất tốt. Nếu có máy tính thì nên sắp xếp theo tập tin. Một khi đã sắp xếp được các dữ liệu này thì việc tìm kiếm sửa đổi thật là đơn giản. Nếu bạn có máy in thì có thể in bài ra dưới nhiều hình thức.

Kết luận


Một số phương pháp, chiến lược và kỹ thuật học tập đã được trình bày ở trên để giúp các bạn sinh viên nâng cao hiệu quả học tập gồm:

- Kiểm soát thời gian học bằng kế hoạch học tập

- Sử dụng phương pháp SQ3R để tiếp thu bài tốt hơn,có kỹ thuật đọc nhanh hơn, ghi chép nhanh và lưu giữ thông tin ghi chép…

Tuy nhiên, kỹ năng học tập có hiệu quả chủ yếu dựa vào ý chí và quyết tâm của bản thân muốn tiến bộ và học tập tốt. Nếu bạn không chịu cố gắng và hi sinh thì có hướng dẫn bao nhiêu cũng vô ích. Bạn chính là người chịu trách nhiệm về việc đào tạo của mình và học có hiệu quả có thể giúp bạn làm việc này tốt hơn.

Cuối cùng xin có lời nhắn nhủ với các vinh viên là :Hãy học một cách thông minh, đừng học một cách khổ sở.

Nguồn: http://www.kynang.edu.vn
Share:

Sự tích lễ Vu Lan





Vu-lan (chữ Hán: 盂蘭; sa. ullambana), còn được hiểu là lễ báo hiếu, là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo. Lễ này trùng với Tết Trung nguyên của người Hán, và cũng trùng hợp với ngày Rằm tháng 7 Xá tội vong nhân của phong tục Á Đông. Vào ngày này, mọi tù nhân ở Địa ngục có cơ hội được xá tội, được thoát sanh về cảnh giới an lành. Theo tín ngưỡng dân gian, là ngày mở cửa ngục, ân xá cho vong nhân nên có lễ cúng Cô Hồn (vào buổi chiều) cho các vong linh không nhà cửa không nơi nương tựa, không có thân nhân trên Dương thế thờ cúng.

Từ nguyên
Vu-lan (chữ Hán: 盂蘭; sa. ullambana) là từ viết tắt của Vu-lan-bồn (盂蘭盆), cũng được gọi là Ô-lam-bà-noa (烏藍婆拏), là cách phiên âm Phạn-Hán từ danh từ ullambana. Ullambana có gốc từ động từ ud-√lamb, nghĩa là "treo (ngược) lên". Thế nên các đại sư Trung Quốc cũng dùng từ Đảo huyền (倒懸), "treo ngược lên" cho từ Vu-lan, hoặc dùng từ Giải đảo huyền(解倒懸) là dịch ý theo mục đích của Kinh Vu-lan-bồn. Thật ra, từ Giải đảo huyền được các đại sư Trung Quốc lấy ý từ câu: Dân chi duyệt chi do giải đảo huyền dã trong Mạnh Tử, chương 3 Công Tôn Sửu Thượng. Chỉ sự giải thoát cho những kẻ khổ sở tột cùng ở cảnh giới Địa ngục.

Truyền thuyết
Xuất phát từ truyền thuyết về Bồ tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước[1].


Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẫu thân ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm[1]. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng đã hóa thành lửa đỏ[.


Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để cung thỉnh chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".


Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng: chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu-Lan-Bồn Pháp). Từ đó, ngày lễ Vu-lan ra đời[.


Truyền thống lễ nghi
Trong một số nước Á Đông, ngày lễ này thường được tổ chức vào ngày 15 tháng 7 (Âm lịch), để tỏ hiếu với cha mẹ, ông bà và cũng để giúp đỡ những linh hồn đói khát. Ở Nhật Bản ngày lễ này được tổ chức vào ngày 15 tháng 7, hay là ngày 15 tháng 8 (tính theo Âm lịch) để tỏ những ước nguyện của mình, người ta viết ước nguyện rồi treo vào cây trúc với mong ước điều ước đó sẽ trở thành hiện thực.


Tại Việt Nam, việc cúng Rằm tháng Bảy bao giờ cũng phải cúng ở chùa (thờ Phật) trước, rồi mới đến cúng tại gia. Lễ này thường được làm vào ban ngày, tránh làm vào ban đêm, khi Mặt Trời đã lặn.


Vào ngày này, mọi gia đình đều cúng hai mâm: cúng tổ tiên tại bàn thờ tổ tiên và cúng chúng sinh (cúng thí thực hay cúng cô hồn) ở sân trước nhà hoặc trên vỉa hè (nếu đường rộng), thời gian cúng có thể là vào buổi sáng, trưa hoặc chiều.


Trên mâm cúng tổ tiên, gia đình bày đặt một mâm cỗ mặn, tiền vàng và cả những vật dụng dành cho người cõi Âm làm bằng giấy tượng trưng từ những vật truyền thống (giống như đồ thật) như quần áo, giày dép, tivi, tủ lạnh, máy giặt, ngựa, phương tiện giao thông, mũ kepi, người giúp việc để cho người cõi Âm có được một cuộc sống tiện nghi giống như người Dương trần. Những đồ lễ đó thường được làm tại một cơ sở sản xuất rồi được xe máy chở đi khắp các tỉnh thành.


Trên mâm cúng chúng sinh thì lễ vật gồm có: quần áo chúng sinh với nhiều màu sắc (xanh lam, xanh lá mạ, vàng, hồng...), các loại bỏng ngô, chè lam, kẹo vừng, kẹo dồi, bánh quế, cháo, tiền vàng, cốc nước lã hoặc rượu (có thể thêm nước ngọt, bia nếu có điều kiện), cốc gạo trộn lẫn với muối (cốc này sẽ được rắc ra vỉa hè hoặc sân nhà về bốn phương tám hướng sau khi cúng xong), ngô, khoai lang luộc, cháo hoa... và những lễ vật khác dành cho những cô hồn, ma đói không nơi nương tựa. ở chùa khi cúng chúng sinh xong người ta thường gọi những đứa trẻ xung quanh đến rồi cho chúng cùng nhảy vào tranh cướp những vật cúng: như bỏng, oản...Tượng trưng cho những cô hồn...


Nguồn: Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Share:

6 thg 8, 2013

Mã số mã vạch các nước





Xem bảng danh sách ký mã hiệu mã vạch các nước, các nước đã đăng ký vào hệ thống GS1 quốc tế (GS1 Country) giúp phân biệt hàng hóa các nước:

Xem tra cứu mã số mã vạch của nước nào thì đọc 3 số đầu tiên của mã vạch sẽ suy ra được quốc gia sản xuất hàng hóa đó:
Made in
000 - 019 GS1 Mỹ (United States) USA
020 - 029 Phân phối giới hạn (Restricted distribution) thường chỉ cung cấp cho sử dụng nội bộ (MO defined, usually for internal use)
Share: